[ĐN] Khi Tác Giả Là Nữ Phụ
  • Tôi cúi thấp người cẩn thận bước khỏi chỗ của mình đi về phía cửa sau. Lúc đi tôi không quên cầm theo vài quyển sách để có bị phát hiện còn có cớ mà nói.
  • Cẩn thận đi tới gần cửa sau, mắt thấy sắp thoát khỏi những kẻ phiền phức kia khiến tôi mừng rơn. Tôi dứt khoát không cúi nữa mà đứng thẳng dậy kéo cửa bước nhanh ra ngoài.
  • Vừa ló mặt ra còn chưa kịp vui mừng thì tôi đã đâm vào một "bức tường" thịt làm tôi theo quán tính ngã về sau đập vào bàn cái "rầm".
  • Tôi cúi gập người ôm lấy cái eo đau như bị bẻ làm hai của mình mà lẩm bẩm xuýt xoa.
  • Tôi - Suzuki Takeshi
    Tôi - Suzuki Takeshi
    - Đậu má! Ngày quái gì mà xui tận mạng vậy trời. Sáng thì cắn vào lưỡi, nãy thì gặp những người kia, giờ thì đụng trúng người ta. Đúng đủ tam tai trong một buổi sáng luôn có cay không chứ! Nhân sinh đúng là như beep!
  • Xả xong một tràng cho bõ tức tôi cũng không quên lại gần cậu trai bị tôi đụng trúng đang ngồi trên đất lườm tôi mắt trắng dã.
  • Tôi - Suzuki Takeshi
    Tôi - Suzuki Takeshi
    - Tôi xin lỗi. Là do tôi không để ý nên đụng trúng cậu. Cậu có làm sao không? Có cần xuống phòng y tế không để tôi đưa cậu đi?
  • Tôi áy náy nói rồi nén cơn đau ê ẩm ở hông mà đưa tay ra muốn kéo cậu nhóc trạc tầm nguyên chủ đứng dậy. Nhưng có vẻ cậu trai này vẫn cay cú nên ngay lập tức gạt tay tôi ra rồi lên giọng mắng.
  • Bạn học
    Bạn học
    - Sao sao cái thằng bố mày! Mẹ kiếp! Mắt mày mọc sau đít à mà không nhìn đường hả? Mày vội ra ngoài như thế để làm gì? Muốn tranh giải bát hương vàng thì ra chỗ cầu thang mà lăn xuống cho đỡ ngứa mắt! Thứ kinh tởm gì đâu...
  • Khó chịu cau mày nhìn cái kẻ đang ngoác mồm mắng chửi, tôi nén đau tiến lại cúi xuống nhìn thẳng mắt cậu ta mà gằn giọng cắn từng chữ.
  • Tôi - Suzuki Takeshi
    Tôi - Suzuki Takeshi
    - Này cậu, tôi đụng phải cậu là tôi sai, tôi xin lỗi. Nhưng đó cũng không phải lí do mà cậu có thể nói tôi như vậy.
  • Cậu ta dường như bị khí thế của tôi áp đảo trong vài giây rồi sực tỉnh đưa tay toan đẩy tôi ra nhưng bị tôi dễ dàng bắt được.
  • Bạn học
    Bạn học
    - Mày muốn làm gì hả? Thả tay tao ra ngay trước khi tao đánh mày đấy con chó!
  • Nó sưng sỉa gào lên.
  • Tôi - Suzuki Takeshi
    Tôi - Suzuki Takeshi
    - Ăn nói vẫn thật khó nghe.
  • Tôi nói rồi càng cố dùng sức giữ chặt tay cậu ta.
  • Tên này há miệng đang định nói tiếp thì bỗng biến sắc mặt, cơ thể thậm chí còn run run khi nhìn về phía sau tôi.
  • Không cần quay lại tôi cũng đoán được phía sau tôi lúc này có lẽ là đám người nam nữ chính. Bởi để cho kẻ khác sợ run như cầy sấy thế này chỉ có thể là nhóm "sát thần" đó thôi chứ giáo viên hay đội kỉ luật đều không tạo được hiệu ứng kiểu này.
  • Tôi thả tay cậu ta ra rồi khẽ ngước lên nhìn những người xung quanh.
  • Hanemiya Kazutora đứng phía bên trái tôi từ trên cao nhìn xuống cậu trai kia mà nói bằng giọng cười cợt nhưng âm điệu dường như mang chút uy hiếp.
  • Hanemiya Kazutora
    Hanemiya Kazutora
    - Bị đụng một chút liền mắng chửi con gái người ta như vậy là không tốt lắm đâu. Phải không Baji?
  • Baji Keisuke
    Baji Keisuke
    - Đúng vậy. Với lại cậu ấy cũng đã xin lỗi rồi mà còn cố tình gây sự. Thật chả đáng mặt con trai chút nào. Nếu đã muốn gây sự như thế thì hay đổi đối tượng qua gây sự với tao đi. Hôm nay tao đang có hứng muốn giãn gân giãn cốt đây.
  • Baji Keisuke tiếp lời cậu bạn rồi nở nụ cười thiện lành nhe hết cả hai nanh mà buông lời mời đầy "thiện ý".
  • Tên nhóc kia nghe thế mặt tái xanh như tàu lá rồi vội vàng hốt hoảng lắp bắp nói.
  • Bạn học
    Bạn học
    - K-khôn... Không. T-tôi xin lỗi! Lần sau tôi không dám nữa...
  • Hanemiya Kazutora không để cậu ta nói hết liền đặt tay sau tai giả vờ không nghe thấy mà cười tủm tỉm vô tình cắt ngang.
  • Hanemiya Kazutora
    Hanemiya Kazutora
    - Hả? Nói gì cơ? Đồng ý với lời đề nghị của Baji á? Ok ok. Vậy ta tìm chỗ nào để chậm rãi luận bàn chút nhỉ?
  • Thấy tên nhóc kia đã bị doạ phát khóc không nói nên câu chỉ biết lắc đầu như trống bỏi Draken liền đứng ra.
  • Draken - Ryuguji Ken
    Draken - Ryuguji Ken
    - Được rồi, hai người không doạ nó nữa Kazutora, Baji.
  • Draken - Ryuguji Ken
    Draken - Ryuguji Ken
    - Còn mày thì phải chú ý chừng mực vào. Biết đủ thì thôi chứ đừng có thấy kẻ yếu mà bắt nạt. Nếu lần sau còn để tao thấy cảnh này thì mày biết hậu quả rồi đấy. Đi đi.
  • Tên kia nghe xong như được ân xá mà xoay người chạy trối chết chẳng mấy chốc đã biến mất sau dãy hành lang dài. Tôi thu lại tầm mắt rồi đứng dậy hơi cúi đầu.
  • Tôi - Suzuki Takeshi
    Tôi - Suzuki Takeshi
    - Cảm ơn các cậu đã nói giúp cho tôi.
  • Mikey chẳng biết từ lúc nào đã đứng trước mặt tôi và nhìn tôi bằng ánh mắt thích thú.
  • Mikey- Sano Manjirou
    Mikey- Sano Manjirou
    - Không có gì. Nhưng nãy khi đối mặt với tên đó cậu trông khá ngầu đấy. Cậu tên gì? Chúng ta kết bạn nhé!
  • Tôi nghe vậy thì ngẩn ra đứng hình mất 5s sau đó não dùng hết công suất để có thể nghĩ ra câu trả lời hợp lí.
  • Giờ tôi mà từ chối thì lại như làm ra vẻ cành cao nhưng đồng ý thì lại chẳng khác gì ôm bom buộc mình. Quả bom này mà nổ thì chỉ có nước tan xương nát thịt đến cái nịt cũng chẳng còn.
  • Chính vì lẽ đó mà giờ tôi chỉ có thể móc ra một "chú cừu con thế mạng" giùm và người đó không ai khác là nữ chủ.
  • Tuy trong lòng quan ngại vô cùng với cái đề nghị củ chuối kia nhưng mặt ngoài tôi vẫn tỉnh bơ mà liếc sang Hajime Nanami đang đứng nơi cửa lớp.
  • Cô nàng chạm phải ánh nhìn chăm chú của tôi liền né tránh nhìn đi nơi khác.
  • Tôi vẫn nhìn nữ chính với ánh mắt nóng rực bởi tôi tin chắc Hajima Nanami sẽ không trụ được lâu.
  • Nhưng trước khi cô nàng nữ chủ có hành động thì lúc này Kazutora lại lên tiếng phá vỡ bầu không khí.
  • Hanemiya Kazutora
    Hanemiya Kazutora
    - Nanami-chan và cậu có quen biết sao? Tôi cảm thấy bầu không khí của hai người có chút lạ lạ đấy.
  • Hajima Nanami
    Hajima Nanami
    - Không quen!
  • Tôi - Suzuki Takeshi
    Tôi - Suzuki Takeshi
    - Không quen.
  • Cả tôi và nữ chính đều đồng thanh trả lời.
  • Mikey nhìn tôi rồi lại quay sang nhìn cô nàng bằng đôi mắt viết rõ hai chữ "hóng hớt".
  • Mikey- Sano Manjirou
    Mikey- Sano Manjirou
    - Trả lời đồng thanh vậy là chắc có gì đó rồi.
  • Hajima Nanami
    Hajima Nanami
    - Không có. Tớ với Suzuki-san không thân.
  • Nữ chủ cụp mắt nhìn xuống rồi nhanh chóng nói xong như thể cùng tôi có quen biết là một điều vô cùng tồi tệ.
  • Thái độ đó là hiển nhiên thôi bởi nguyên chủ là kẻ luôn bày trò bắt nạt nữ chính còn tôi thì lại là người tỏ tình nữ chính.
  • Về bản chất là khác nhau nhưng cả hai điều đó đều là thứ khiến bản thân tôi bị nữ chính nguyên tác ghét bỏ.
  • Tôi gật đầu đồng ý với lời nói của Hajima Nanami rồi chậm rãi ngồi xuống nhặt sách vở rơi trên đất.
  • Lúc này một bàn tay khác đã nhanh chóng gom hết sách lại rồi đưa tới trước mặt tôi.
  • Mitsuya Takashi
    Mitsuya Takashi
    - Của cậu.
  • Mitsuya Takashi nói nhỏ, khuôn mặt anh tuấn cố tỏ ra bình tĩnh nhưng lỗ tai phớt hồng đã bán đứng cậu ta.
  • Chẹp, đúng là trai trẻ. Hôm trước bị tôi sờ nhẹ một cái nay đã thẹn thùng. Đúng là ngây thơ ghê á.
  • Tôi vờ như không thấy sự ngại ngùng kia mà thoải mái nhận lấy rồi gật đầu cười nhẹ nói cảm ơn.
  • Draken - Ryuguji Ken
    Draken - Ryuguji Ken
    - Tay chảy máu rồi kìa.
  • Draken lúc này cũng lên tiếng, mặt cau có hếch cằm chỉ vào vết thương ở cổ tay lúc nãy ngã tôi không may va phải cạnh sắt của bàn.
  • Tôi kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn cậu trai cao lớn lúc nãy còn tỏ vẻ chán ghét tôi nay lại để ý tới vết thương của mình.
  • Chẳng có nhẽ hôm qua tôi lỡ chạm vào đâu đó mà kích phát thuộc tính ẩn của mấy người này chăng? Bảo ghét lắm mà sao có thấy ghét tới vậy đâu?
  • Hanemiya Kazutora
    Hanemiya Kazutora
    - Uầy, không phải chỉ không khí giữa Nanami-chan lạ mà cả Mitsuya và Draken cũng thế. Không lẽ cậu chính là người đó?
  • Lời nói của Kazutora khiến tôi giật mình thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn. Chưa kịp nói gì thì Mikey đã ngay lập tức ngồi xuống nhìn tôi mà cười có phần uy hiếp.
  • Mikey- Sano Manjirou
    Mikey- Sano Manjirou
    - Chính cậu là người đã sàm sỡ hai người đó sao? Không được nói dối đâu đó.
  • Nghe được lời nói như có như không ẩn chứa nguy hiểm của cậu trai trước mặt khiến tôi không thể không méo mặt gật đầu.
  • Bạn hỏi tôi thừa nhận có rén không à?
  • Có, tôi rén quá trời nhưng cũng phải căng da đầu mà thừa nhận chứ biết làm sao giờ. Nhân chứng đầy đủ lại thêm cả mấy phần tử nguy hiểm gần chết có muốn cãi cũng cãi không có nổi.
  • Chỉ tại hôm qua não rút chọn ngay phương án đi vào lòng đất nên giờ tôi mới khổ như này đây.
  • Tôi khóc trong lòng nhiều chút nhưng cũng chẳng làm gì được. Thôi quả này là xác định lành ít dữ nhiều rồi.
14
Chương 9